Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11

Bạn đang xem: Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 tại thptnguyenchithanhag.edu.vn

Đề bài: Cảm nghĩ của em khi đọc đoạn văn “Vào phủ chúa Trịnh” trong tác phẩm “Thượng Kinh Ký” của Lê Hữu Trác.

Bài giảng Vào phủ Chúa Trịnh – Cô Thúy Nhàn (giáo viên )

Dàn ý Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác

Đại cáo kí của Lãn Ông Lê Hữu Trác là một kiệt tác độc đáo trong nền văn học cổ đại Việt Nam. Khung cảnh hoàng cung vàng son, hình ảnh “chúa con”, hình ảnh nghĩa sĩ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi chúng ta khi đọc “Vào phủ chúa Trịnh”.

Khung cảnh hoàng cung được bảo vệ chặt chẽ, nghiêm ngặt bởi đội cận vệ vô cùng đẹp mắt và tráng lệ. Khu vườn “cây cối um tùm, chim hót líu lo, hoa đua nở, gió thoảng hương thơm”. Những dãy hành lang “oằn ngoèo nối tiếp nhau”, người gác cửa “loan tin”; người có quan chức “đi lại như mắc cửi”; Lính gác cửa cung rất nghiêm ngặt, “ai ra vào đều phải có thẻ”. Khung cảnh chốn hoàng cung khiến Lê Hữu Trác ngỡ ngàng, xúc động và thầm nghĩ: “Bước chân vào đây, hay sự phú quý của vua và hoàng hậu thật khác người thường”. Thể thơ lục bát bảy chữ được tác giả ngâm làm nổi bật cảnh phú quý của các vua quan thời Lê – Trịnh.

Trong hoàng cung có nhiều cung điện nguy nga tráng lệ. Mỗi cung điện đều có tên riêng nghe rất lạ tai. Đó là “Ngựa hành quân”, kiểu dáng “đẹp”, cột và ban công “quanh co”, chòi làm việc bên hồ, có cây “lạ”, đá “lạ”. lạ”. Đó là ngôi nhà của “Đại sảnh” gọi là “Cường Bổng”; “Gác tía” gọi là “phòng trà” vì hoàng tử “dùng trà” ở đó. Lầu cao và rộng. Có hai chiếc kiệu cho các quan vua ngự, sập, võng, quyền trượng, cột đều được sơn son thếp vàng; bàn ghế, nội thất đều là những thứ vô cùng xa xỉ “thế gian chưa từng thấy”.

Nhiều cửa, nhiều lều thổ cẩm “tối om”. Không khí trang nghiêm bao trùm “phòng trà” nơi “Gác mái tím”. Đèn sáp tỏa sáng, hoa thơm. Sau bức rèm là chốn “phòng trà”, đám cung nhân “mặt phấn, áo đỏ” đứng “tụm lại”. Không một tiếng nói lớn. Chỉ có người “nói khẽ”, “nhìn nhau”. Các ngự y của lục phủ và hai viện ngày đêm “chờ” hầu trà. Khi Chánh văn phòng xuất hiện tại “phòng trà”, những người có mặt “đồng loạt đứng dậy”, quan “ngồi ghế”, mọi người “ngồi trật tự” theo đúng nghi thức cung đình.

Một vài chi tiết “đắt” đã làm nổi bật giá trị hiện thực của tác phẩm. Ngoài cảnh cấm, tôi còn tò mò tìm hiểu về căn bệnh này. Đó là Thái tử Càn, một đứa trẻ chừng năm sáu tuổi, mặc áo lụa đỏ ngồi trên bậc thang sơn son thếp vàng, hai bên có mấy người hầu hạ. Khi có lệnh của Đại trượng phu, Lãn Ông được phép lạy đứa con ốm yếu – con của Thần – bốn lạy. Câu nói ngộ nghĩnh nhưng hồn nhiên của bệnh nhân: “Ông này lạy giỏi lắm”. Trong cấm địa có rất nhiều cung nữ xinh đẹp đứng sau bức rèm “mặt phấn, áo đỏ”. Bữa cơm mà Lãn Ông ăn ở quán “Hậu Mã”, tuy chỉ được phục vụ bởi Tham mưu trưởng “cơm chế tài” nhưng vị đại sĩ không bao giờ quên được. “Mâm vàng chén bạc, lễ vật nào cũng ngon vật lạ” khiến Lãn Ông phải thốt lên: “Giờ mới biết khẩu vị nhà giàu”. Đúng là “Cơm ngon, bữa nghìn quan – Vì dân mà nát”.

Đoạn “Vào phủ chúa Trịnh” có trung cảnh Lê Hữu Trác khám bệnh, kê đơn bốc thuốc cho “con chúa”. Sau bốn lần lạy và được Chánh tổng cho phép, Lê Hữu Trác được phép “quỳ xuống trước mặt để xem mạch”. Sau một hồi nhỏ giọng trong màn, Lãn Ông mới “thấy hết” được lưng và tứ chi của ông một lượt. Vị bác sĩ vĩ đại một lần nữa lạy đứa con trai ốm yếu của mình bốn lần sau khi tham mưu trưởng truyền lệnh. Lãn Ông được một tiểu hoàng tử đưa ra ngoài đợi ở “phòng trà”.

Chi tiết miêu tả này khá “đắt”, góp phần làm nổi bật cái “đứng” của người thầy thuốc khi bắt mạch, kê đơn. Đó là chiếc ghế rồng sơn son thếp vàng, trên có chiếc nệm gấm đặt cạnh chiếc sập nơi Thái tử Càn ngồi. Ai đã từng ngồi trên chiếc ghế rồng đó? Đó là “da cọp” chứ chẳng chơi!

Người bệnh “ốm lâu ngày, khí hư, mặt khô, rốn to, gân xanh, tay mỏi gầy”, “nguyên khí hao mòn, quá hư”. Trong khi các quan đại thần và các ngự y của lục phủ, nhị viện chỉ lo “dùng thuốc trị công, trị tội” thì Lãn Ông lại cho rằng “bệnh này không thuốc bổ”. Cuộc đấu tranh giữa nhàn và danh, về y đức của Lãn Ông là một cuộc đấu tranh. Nếu làm “cố cầu quả ngay, sẽ bị danh lợi trói buộc, không về được núi y”. “Dùng hòa giải phương thuốc, nếu như không có tác dụng, cũng không tệ lắm.” Cuộc đấu tranh tư tưởng diễn ra gay gắt. Ý Đức nhắc nhở Lãn Ông “phải hết lòng nối nghiệp cha” nên phải “suy nghĩ một hồi” rồi mới nói với Tham mưu trưởng, để “giải thích mãi”. ” trước khi kê đơn. Không phải vì con ốm là thái tử, mà sâu xa hơn là tấm lòng “lương y như mẹ”. Bài học sống thanh nhàn, coi thường danh lợi, đặt y đức lên hàng đầu là bài học về giá trị nhân đạo mà Lãn Ông đã nuôi nấng và để lại cho nhân thế, tôi chợt nhớ đến câu thơ của Nguyễn Đình Chiểu trong “Ngự Tiều khám bệnh đáp”:

Người ăn xin cũng được sinh ra,

Bệnh còn cứu được, thuốc không cho.

Lãn Ông có tư tưởng độc lập và không bị ai ràng buộc, dù đó là Tham mưu trưởng. Chi tiết Tham mưu trưởng “cố sợ” sau khi xem bài thuốc Lãn Ông kê cho vợ đã thể hiện tinh thần độc lập suy nghĩ, giữ vững quan điểm và đề cao y đức của một lương y chân chính, tài ba.

Đoạn “Vào phủ chúa Trịnh” là một trang sử rất đặc sắc và độc đáo. Tác giả kết hợp miêu tả và tự sự, lồng cảm xúc vào suy nghĩ, tạo nên giọng văn trầm ấm với nhiều chi tiết cảm động, chân thực, giàu giá trị hiện thực. Khung cảnh tráng lệ của hoàng cung, hình ảnh đứa trẻ ốm yếu, Thái giám, cung nhân, thầy thuốc của lục phủ và hai viện, bữa cơm tại “nhà cô Mã trực”, cảnh y học và toa thuốc. … tất cả đều chân thực và có giá trị tư liệu lịch sử. Lãn Ông là một đạo sĩ, vừa ngâm thơ vừa ngắm cảnh vàng son nguy nga của hoàng cung chứng tỏ vị danh y này rất có tài. Những bài thơ trong “Biên niên ký Thượng Hải” đã tạo nên chất trữ tình độc đáo của văn học cổ điển, càng đọc càng thấy thú vị.

Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:

Giới thiệu về kênh Youtube

jsp

Các bộ đề lớp 11 khác

Bạn thấy bài viết Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 bên dưới để Trường THPT Nguyễn Chí Thanh có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenchithanhag.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Chí Thanh

Nhớ để nguồn bài viết này: Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 của website thptnguyenchithanhag.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm chi tiết về Cảm nghĩ về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất - Ngữ văn lớp 11
Xem thêm bài viết hay:  Nhà văn Nguyễn Bá Học nói: Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi hay nhất (dàn ý - 4 mẫu) - Ngữ văn lớp 8

Viết một bình luận