Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11

Bạn đang xem: Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 tại thptnguyenchithanhag.edu.vn

Đề bài: Cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác qua đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” (trích Thượng kinh kí sự).

Bài giảng Vào phủ Chúa Trịnh – Cô Thúy Nhàn (giáo viên )

Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác là một danh y tài năng, giàu y đức, sống vào cuối thế kỷ 18, dưới triều vua Lê – chúa Trịnh. Ông cũng là một nhà văn và nhà thơ được kính trọng. Trong cuốn Thượng Hải kí (viết năm 1782), bằng ngòi bút chân thực và sắc sảo của mình, ông đã vẽ nên bức tranh sống động về cuộc sống xa hoa trong phủ chúa Trịnh, của quyền lực và thế lực. của nhà chúa, tả kinh thành Thăng Long lúc bấy giờ nhân dịp ông được triệu về kinh để chữa bệnh cho thái tử Trịnh Cán. Đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh là một trong những đoạn tiêu biểu cho giá trị của tác phẩm biên niên này. Cũng qua đoạn trích, ta thấy được vài nét về tâm hồn và nhân cách của Hải Thượng Lãn Ông.

Đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh cũng như tác phẩm Thượng Kinh Ký miêu tả những điều mắt thấy tai nghe trong dịp Lãn Ông được triệu về kinh trị bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Qua đoạn trích, ta cũng thấy rõ vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của ông: đó là sự coi thường danh lợi, giữ nhân cách trong sạch.

Lê Hữu Trác ngỡ ngàng trước quang cảnh kinh thành. Đó là bởi “cảnh giàu sang của bậc vua chúa thực sự khác biệt với thường dân”. Cảnh giàu sang ở đây khác quá. Lê Hữu Trác vốn xuất thân là quan lại lớn lên ở chốn phồn hoa cũng phải thốt lên: “Nam xa hoa nhất là đây!”. Bao nhiêu của cải đều tập trung vào hoàng cung. Những người bình thường chưa bao giờ biết đến cảnh giàu có này. Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu. Bài thơ Lê Hữu Trác ngâm dọc đường kết thúc bằng câu:

“Quê mùa, cung đình xa lạ

Không khác gì ngư dân chính gốc!”

Câu kết thúc đó phần nào thể hiện được cảm xúc của anh. Cuộc sống bên ngoài và bên trong cung điện thực sự khác biệt. Như ông lão đánh cá lạc vào chốn thần tiên, huyền ảo, nên thơ. Có một cảm giác thương hại lẩn khuất đâu đây. Một sự nghi ngờ, trăn trở trong tâm hồn người làm nghề y. Trác không phải ngẫu nhiên thích ngâm thơ, mà là nhớ tới phú quý phi thường trong hoàng cung. “Cây cối um tùm, chim hót líu lo, hoa đua nở, gió thoảng hương thơm”. Được ngồi trên cáng để vào phủ nhưng “nỗi khổ không nói hết”. Chỉ chi tiết đó thôi cũng đủ thấy tâm hồn Lê Hữu Trác không phù hợp với nơi này. Anh không sinh ra để dành cho những nơi “rèm ngọc, hiên ngọc, bóng mai chiếu vào”.

Sự ngạc nhiên cũng tăng dần theo từng nơi anh đặt chân đến. Những “Cây lạ, đá lạ” chưa từng thấy được đặt ở vị trí ven hồ. Rồi đồ dùng trong hoàng cung đều được sơn son thếp vàng, từ chiếc kiệu vua đi, đến đồ tượng, từ sập đến cột nhà… Bàn ghế đầy ắp đồ đạc “thế gian có Chưa từng thấy bao giờ.” thấy”. Tác giả chỉ dám “ngẩng lên rồi cúi xuống”. Cử chỉ cúi đầu ấy cho thấy Lê Hữu Trác không phải là người ham mê của cải, của cải, tiền bạc, danh lợi. Đó là một nét đẹp trong nhân cách của ông .Ông cảm thấy xa lạ, lạc lõng giữa cuộc sống xa hoa chốn cung đình.Tất cả những điều đó được bộc lộ qua ngòi bút chân thực, độc đáo.

Nhân cách và tâm hồn của danh y họ Lê còn được bộc lộ trong tâm tư khi ông kê thuốc cho thái tử Trịnh Cán. Một cuộc đấu tranh khốc liệt trước tòa án lương tâm. Một bên là sự trói buộc của danh lợi, một bên là tâm thế sĩ diện, đạo làm người, bổn phận làm người hầu. “Làm mà có kết quả ngay thì bị danh lợi trói buộc, về núi không được (…) Nhưng rồi lại nghĩ: “Tổ tiên ta muôn đời yêu nước, ta phải cống hiến hết lòng, đến Có thể thấy, Lê Hữu Trác là một con người không màng danh lợi, không ham lợi lộc, ngược lại, ông còn đấu tranh với chính mình để thoát khỏi sự trói buộc đó, để thành đạt. sống tự tại với núi cho lòng thanh thản. Mặt khác, ông còn là một bác sĩ có tâm huyết và y đức. Vì vậy, ông đã kê cho thái tử “phương thuốc hòa giải, nếu không thành cũng không sai. Nếu không thành thì cũng không sai, chỉ cần sai nhiều là được”, bởi vì lương tâm không cho phép. Nếu làm sai, sẽ phải phỉ báng ngành y, là mang tội với chính lòng mình; nếu bạn làm đúng và tốt, bạn sẽ bị danh và lợi trói buộc. Dù sao đi nữa, bạn phải giữ nó. Việc lý giải bệnh tình của Trịnh Căn cũng như diễn biến tư tưởng, tâm trạng của ông khi kê đơn cho thấy Lê Hữu Trác là một vị lương y giàu lòng nhân ái. .

Như vậy, từ cách nhìn của Lê Hữu Trác về cuộc sống chốn cung đình, đến sự chu đáo của ông khi kê đơn cho thái tử, cho thấy ông là một người tận tâm với nghề và có nhân cách, giàu đức độ, khinh hư danh, danh lợi đời thường và chút xót xa trước cuộc sống xa hoa, quyền quý của chúa Trịnh.

Tài năng ấy, tâm hồn ấy, nhân cách ấy của Lê Hữu Trác đã giúp ông sống mãi trong lòng các nghĩa sĩ nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung. Ông xứng đáng được phong tặng danh hiệu ông tổ ngành y và được người đời sau nhắc đến một cách kính trọng nhất.

Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:

Giới thiệu về kênh Youtube

jsp

Các bộ đề lớp 11 khác

Bạn thấy bài viết Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 bên dưới để Trường THPT Nguyễn Chí Thanh có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenchithanhag.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Chí Thanh

Nhớ để nguồn bài viết này: Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất – Ngữ văn lớp 11 của website thptnguyenchithanhag.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm chi tiết về Cảm nhận về đoạn trích Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác hay nhất - Ngữ văn lớp 11
Xem thêm bài viết hay:  Bài văn mẫu Tả quang cảnh quê em vào ngày nắng hạn hay nhất (dàn ý - 4 mẫu)

Viết một bình luận